Dị ứng mèo là gì?
Khi bạn bị dị ứng, hệ thống miễn dịch của chúng ta đã nhầm một chất vô hại (như phấn hoa hoặc bụi) với một thứ gì đó có hại và bắt đầu tạo ra các kháng thể để chống lại nó. Đây là lý do tại sao bạn hắt hơi, chảy nước mắt, mũi và da của chúng ta có thể bị ngứa khi tiếp xúc với chất gây dị ứng. Hệ thống miễn dịch của cơ thể được thiết kế để bảo vệ chúng ta khỏi những thứ có thể gây hại cho sức khỏe, chẳng hạn như vi khuẩn hoặc virus. Nhưng khi hệ thống miễn dịch của bạn phản ứng với thứ gì đó mà bạn không bị dị ứng, nó có thể gây ra các vấn đề về hô hấp, ngứa hoặc đỏ da, phát ban có thể ngứa và bỏng.
Dị ứng có thể do nhiều chất khác nhau gây ra, bao gồm thức ăn, gàu, bọ chét cắn, chất ô nhiễm hít phải và một số loại thuốc. Một số loại thuốc, chẳng hạn như thuốc kháng sinh hoặc một số thuốc kháng histamin, cũng có thể gây ra dị ứng. Hầu hết các trường hợp, một loại protein trong chất gây dị ứng là nguyên nhân gây ra các triệu chứng. Lông mèo được tạo thành từ các protein nhỏ, bay trong không khí dưới dạng các hạt siêu nhỏ. Những chất gây dị ứng này có thể được tìm thấy ở nhiều nơi, trong nhà và ngoài trời.
Hầu hết chất gây dị ứng được tạo thành từ các protein gọi là Fel d 1. Những protein này được tìm thấy trong nước bọt và lông mà mèo phân tán khi chúng tự làm sạch cơ thể. Chất gây dị ứng Fel d 1 phổ biến ở mèo cái hơn ở mèo đực, nhưng nó không phải là chất duy nhất gây dị ứng. Lượng Fel d 1 sẽ thay đổi theo giới tính và các vị trí như da và đường hô hấp. Protein này có khả năng liên kết và kích thích các tế bào trong niêm mạc mũi, phổi, xoang và miệng. Những tế bào bị kích thích này sau đó có thể khiến các triệu chứng dị ứng bùng phát.
Nếu bạn đang mang thai hoặc có thành viên khác trong gia đình bị dị ứng, bạn có nhiều nguy cơ bị dị ứng hơn. Bạn cũng có nhiều khả năng bị dị ứng nếu bạn bị hen suyễn.
Triệu chứng dị ứng mèo
Hầu hết mọi người bị dị ứng với protein (chất gây dị ứng) có trong vảy da thú cưng, lông thú và nước bọt. Các chất gây dị ứng cũng có thể bám trên quần áo và các hạt trong không khí và có thể khó loại bỏ khỏi môi trường. Mặc dù một số giống mèo có thể tạo ra ít chất gây dị ứng protein hơn những giống khác, nhưng không có con mèo nào hoàn toàn không gây dị ứng. Những ngôi nhà nuôi nhiều mèo có nguy cơ gây dị ứng cao hơn.
Nói chung, mèo sản xuất một lượng lớn Fel d 1, chất gây dị ứng chính. Fel d 1 là một loại protein gây viêm và sưng ở da và phổi, có thể dẫn đến hắt hơi, ho và thở khò khè. Ngoài gàu, mèo còn tiết ra chất gây dị ứng protein từ nước bọt và nước tiểu của chúng. Nước bọt có thể lan truyền theo gió và đọng lại trên quần áo, đồ đạc và khăn trải giường.
Mặc dù lượng gàu mà một con mèo tạo ra không nhiều, nhưng nó vẫn khá đáng kể. Nếu bạn bị dị ứng với mèo, cách tốt nhất để ngăn chặn cơn dị ứng là tránh xa chúng càng xa càng tốt. Nếu các triệu chứng nghiêm trọng, bác sĩ có thể đề nghị liệu pháp miễn dịch hoặc vắc-xin dị để tăng khả năng chịu đựng theo thời gian. Những phương pháp điều trị này không dành cho tất cả mọi người, nhưng chúng có thể hữu ích. Các triệu chứng thường gặp khi dị ứng mèo bao gồm:
Các chất gây dị ứng ở mèo bao gồm gàu và nước bọt. Gàu là một loại protein nhỏ do mèo sản xuất trên da và lông của chúng. Protein này được lan truyền khi bạn chải lông cho mèo hoặc vuốt tay lên lông của nó. Các triệu chứng dị ứng thường xuất hiện từ 15 đến 30 phút sau khi tiếp xúc với chất gây dị ứng. Những triệu chứng này tương tự như sốt cỏ khô và cảm lạnh thông thường.
Nếu bạn nghi ngờ con mình bị dị ứng với mèo, điều quan trọng là phải đi khám bác sĩ để kiểm tra dị ứng. Những xét nghiệm này có thể giúp xác định chính xác các loại protein mà con bạn bị dị ứng, từ đó có thể giúp trẻ được điều trị tốt nhất. Xét nghiệm chích da là thủ thuật đưa một lượng nhỏ chất gây dị ứng ngay dưới da của bạn và sau đó các phản ứng có thể có. Nếu xét nghiệm cho kết quả dương tính, bạn có thể được chỉ định điều trị. Một lựa chọn khác là xét nghiệm máu để đo lượng chất miễn dịch nhất định trong cơ thể. Xét nghiệm này cũng có thể cho bác sĩ biết về các chất gây dị ứng ở bạn.
Nguyên nhân gây dị ứng mèo?
Dị ứng với mèo là một loại dị ứng phổ biến, thường gặp ở 25% những người cũng bị dị ứng khác. Những người này thường gặp các triệu chứng như ngứa mắt và hắt hơi khi tiếp xúc với lông mèo.
Dị ứng với mèo có thể do nhiều yếu tố gây ra, bao gồm sự nhạy cảm, loại mèo bạn nuôi, thời điểm trong năm và liệu bạn có bất kỳ bệnh dị ứng hoặc tình trạng sức khỏe nào khác có thể gây ra dị ứng hay không. Trong một số trường hợp, dị ứng có thể bùng phát khi tiếp xúc với những thứ khác, chẳng hạn như nước bọt hoặc nước tiểu của mèo.
MÈO LÔNG NGẮN TỐT HƠN MÈO LÔNG DÀI?
Việc bạn bị dị ứng với mèo không thực sự là vấn đề về độ dài của bộ lông của chúng. Bởi vì không có con mèo nào không gây dị ứng. Tuy nhiên, có một thực tế là mèo lông dài rụng lông nhiều hơn. Theo kết quả của các nghiên cứu, các chuyên gia cho thấy mèo lông dài gây ra nhiều bất lợi hơn về tình trạng dị ứng. Trong số những lý do cho điều này, rụng lông và chăm sóc mèo là nhưng yếu tố hàng đầu. Mèo lông dài nên được chải lông thường xuyên hơn. Do đó, nếu có thể, nên cho mèo cạo lông thường xuyên có thể làm giảm các triệu chứng dị ứng.
Nên làm gì khi bị dị ứng mèo?
Mặc dù mọi người có thể bị dị ứng với một số thứ, chẳng hạn như bụi, phấn hoa hoặc thức ăn, nhưng dị ứng với mèo lại phổ biến hơn. Lông mèo, nước bọt và nước tiểu do chúng tiết ra có thể gây ra các phản ứng dẫn đến hắt hơi, ho, ngứa họng và chảy nước mũi. Tin tốt là tình trạng dị ứng với mèo có thể được kiểm soát. Phương pháp hiệu quả nhất để cải thiện chất lượng cuộc sống và giảm bớt các triệu chứng là đi khám bác sĩ. Ngoài ra, có rất nhiều phương pháp đơn giản.
Sử dụng thuốc
Bác sĩ có thể khuyên bạn nên sử dụng thuốc kê đơn hoặc thuốc không kê đơn. Đây thường là phương pháp điều trị cho những người có triệu chứng nghiêm trọng.
Thông gió cho ngôi nhà
Thông gió cho ngôi nhà hàng ngày mang lại nhiều lợi ích. Một trong những lợi ích này là giảm các chất gây dị ứng. Hành động này giúp những người bị dị ứng thư giãn và thở thoải mái hơn.
Hút bụi thay vì quét
Tránh tiếp xúc mèo là cách tốt nhất để ngăn ngừa dị ứng, nhưng điều này không phải lúc nào cũng có thể thực hiện được. Tuy nhiên, bạn có thể giảm lượng chất gây dị ứng trong nhà bằng cách hút bụi và hút bụi thảm, đồ nội thất và sàn nhà thường xuyên. Nếu bạn là người nuôi mèo, hãy sử dụng máy hút bụi có bộ lọc siêu nhỏ để giải quyết tối đa chất gây dị ứng.
Việc sử dụng chổi có thể khiến bụi bay trong không khí và sinh ra nhiều chất gây dị ứng hơn. Vì lý do này, cách hiệu quả nhất là làm sạch nhà bằng thiết bị hút bụi. Bạn cũng có thể giảm lượng chất gây dị ứng cho mèo trong không khí bằng cách dọn dẹp nhà cửa thường xuyên và sử dụng máy lọc không khí.
Không sử dụng thảm
Căn nhà có sàn nhà bằng gỗ, không trải thảm và dễ lau chùi sẽ giúp giải quyết các chất dị ứng tốt hơn. Do đó, bạn có thể bắt đầu bằng cách loại bỏ thảm.
Hạn chế không gian của mèo
Ai trong chúng ta cũng đều yêu mèo. Tuy nhiên, bạn cần để nó tránh xa các khu vực như ga trải giường, nệm, gối, phòng riêng... Những nơi này khiến các chất gây dị ứng lan nhanh hơn và dễ bị dị ứng hơn.
Tắm cho mèo thường xuyên
Nếu bạn bị dị ứng với mèo, bạn có thể làm rất nhiều việc để giảm bớt các triệu chứng của mình. Hạn chế tiếp xúc là phương pháp tốt nhất để ngăn chặn sự xuất hiện của phản ứng dị ứng. Ví dụ, bạn không nên để thú cưng vào phòng ngủ và rửa tay sau khi chạm vào nó. Bạn nên tắm cho mèo vài tuần một lần để loại bỏ các chất gây dị ứng trên bề mặt. Tắm cho mèo bằng dầu sữa tắm phù hợp có thể giúp giảm nguy hiểm và có khả năng vô hiệu hóa chất gây kích ứng . Đây là một phương pháp đặc biệt hiệu quả nếu bạn nuôi một con mèo lông dài.
Chăm sóc lông cho mèo
Bạn cũng nên nhờ những thành viên không bị dị ứng trong gia đình chải lông cho mèo vài lần một tuần. Điều này sẽ làm giảm lượng lông mèo rụng cũng như protein Fel d 1 gây ra các triệu chứng dị ứng.
Thay đổi đồ ăn của mèo
Một lựa chọn khác là sử dụng thức ăn đặc biệt dành cho mèo có tác dụng trung hòa protein Fel d 1. Những thực phẩm này sẽ giảm hoạt động của Fel d 1 trong nước bọt và vảy da của mèo. Điều này có thể có thể thực hiện theo khuyến nghị của bác sĩ thú y. Mặc dù hành động này có thể khiến nhiều người yêu mèo lo lắng, nhưng nó có thể giúp bạn và mèo đều có một cuộc sống yên bình hơn.
Các câu hỏi thường gặp
Làm thế nào để biết mình bị dị ứng với mèo?
Để xác định tình trạng dị ứng mèo, bạn cần đến gặp bác sĩ. Bác sĩ có thể thực hiện xét nghiệm da hoặc máu. Bạn cũng nên biết về các triệu chứng dị ứng. Các triệu chứng phổ biến nhất của dị ứng với mèo là ngứa mũi và cổ họng, phát ban da và các vấn đề về hô hấp. Các triệu chứng thường xuất hiện ngay sau khi tiếp xúc với gàu (tế bào da chết), nước bọt hoặc nước tiểu của mèo.
Nếu bạn có tiền sử dị ứng với mèo, không có gì lạ khi xuất hiện các triệu chứng dị ứng khi ở gần mèo. Đôi khi những triệu chứng dị ứng này có thể giảm dần theo thời gian.
Di truyền: Nếu bạn có tiền sử gia đình bị dị ứng với mèo, có nhiều khả năng bạn cũng bị dị ứng. Ngoài ra, những người mắc bệnh hen suyễn có nhiều khả năng bị dị ứng với mèo do cách hệ thống miễn dịch của họ phản ứng với các chất gây dị ứng từ mèo.
Ở gần mèo: Càng dành nhiều thời gian với mèo, bạn càng dễ bị dị ứng. Nếu bạn đã bị dị ứng, việc nuôi thú cưng có thể làm cho các triệu chứng của bạn trở nên tồi tệ hơn. Do đó, bạn nên hỏi ý kiến bác sĩ về việc liệu một con mèo có phù hợp hay không.
Người bị dị ứng với mèo nên làm gì?
Cần tránh xa mèo càng nhiều càng tốt. Bạn không nên để mèo lên giường, tạo môi trường thông gió cho ngôi nhà thường xuyên. Có thể cần đưa ra một chế độ ăn đặc biệt và sử dụng thuốc để ngăn chặn sự phát triển của triệu chứng dị ứng.
Liệu pháp miễn dịch có thể làm tăng khả năng miễn dịch của cơ thể đối với các protein khiến bạn bị phản ứng dị ứng. Phương pháp trị liệu này bao gồm việc tiêm phòng dị ứng một hoặc hai lần một tuần trong tối đa sáu tháng, sau đó là tiêm bổ sung hàng tháng trong 3 – 5 năm.
Nên làm gì khi bị dị ứng mèo?
Dị ứng phát triển khi hệ thống miễn dịch của cơ thể phản ứng thái quá với một chất bình thường vô hại. Trong trường hợp phản ứng dị ứng, hệ thống miễn dịch của bạn bắt đầu tạo ra các kháng thể để chống lại một chất cụ thể khiến cơ thể có các triệu chứng như ngứa, phát ban, sổ mũi, chảy nước mắt và ho.
Các triệu chứng dị ứng có thể giảm và tăng, nhưng nếu tình trạng dị ứng nặng và không kiểm soát được thì nên đến bác sĩ để được xét nghiệm và điều trị. Xét nghiệm dị ứng có thể xác định các protein khiến cơ thể xuất hiện phản ứng dị ứng.
Dị ứng mèo có biến mất không?
Thật không may, dị ứng mèo không tự biến mất. Nhưng các triệu chứng có thể được giảm bớt hoặc loại bỏ. Cần đến bác sĩ tư vấn để có câu trả lời rõ ràng nhất. Cách điều trị ở mỗi người có thể khác nhau. Cách tốt nhất để quản lý dị ứng mèo là biết rõ nguyên nhân gây ra nó. Nếu bạn bị dị ứng với một loại protein nhất định, chẳng hạn như Fel d 1, bác sĩ có thể kê đơn thuốc hoặc biện pháp tự nhiên để loại bỏ nguồn gây dị ứng.
Một trong những cách tốt nhất để giảm thiểu các triệu chứng là giữ cho nhà của bạn sạch sẽ và khô ráo. Đảm bảo rằng không có lông mèo trên đồ nội thất, rèm cửa hoặc sàn nhà. Một trong những điều quan trọng nhất là có thể thực hiện chế độ ăn đặc biệt cho mèo của bạn.